Có
lẽ do công việc bận rộn nên tôi cũng quên đi mất, nhưng một lần một người bạn đến
thăm tôi và có kể thế này, anh ơi thấy báo chí và truyền hình đang tính bảo
vinh danh 74 “chiến sĩ“ VNCH hi sinh tại Hoàng Sa để bảo vệ tổ quốc. Tôi nghe
xong mà tự dưng thấy lòng đau nhói rồi tự hỏi, liệu lịch sử phát viết lại
chăng. Chẳng nhẽ đã đến thời kỳ mà những Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống trở thành
những anh hùng. Cái ngày đó có lẽ không xa nữa rồi, từng nghe rằng năm 2000 khi
tổng thống Mỹ Bill Clinton sang thăm Việt Nam đã từng nói Tổng Bí Thư Lê Khả
Phiêu rằng Mỹ đã thua ở Việt Nam trong quá khứ, nhưng Mỹ sẽ trở lại Việt Nam với
tư thế của những người chiến thắng. Có lẽ ông ta đã đúng và tôi cũng thấy đúng.
Hàng loạt các bài báo đòi vinh danh VNCH và bè lũ để mất Hoàng Sa như các chiến
sĩ quân đội nhân dân Việt Nam đã hi sinh, đòi cho chúng được xét là liệt sĩ. Đã
thế một loạt các bài báo phỏng vấn Thiếu Tướng Lê Văn Cương càng cho thấy sự bợ
đỡ nước Mỹ, coi Mỹ như vị cứu tinh, Như vậy bạn có thể thấy Bill Clinton đã nói
đúng và dự báo của ông ta không hề sai. Nhưng tại sao ông ta lại có cơ sở để
đưa ra những nhận xét như vậy, có lẽ ít ai biết được rằng thế cờ này đã được Mỹ
vạch ra từ cách đây 40 năm, thế cờ giúp Mỹ trở lại Đông Nam Á đàng hoàng chính
chính như những kẻ xâm lược khoác trên vai là hình ảnh của những anh hùng. Bài
viết này của tôi cũng vậy, sẽ tập trung phân tích một số vấn đề trên.
Thứ
nhất: về việc ông Lê Văn Cương, nguyên thứ trưởng Bộ Công An đòi công nhận tính
chính danh cho chủ quyền Việt Nam Cộng Hòa để hợp pháp hóa chủ quyền của Việt
Nam trên Hoàng Sa và Trường Sa thì tôi xin phân tích lại cho ông rằng ông không
hiểu lịch sử hay ông cố tình bôi nhọ lịch sử. Đất nước Việt Nam là một, dân tộc
Việt Nam là một, nhưng xin thưa ông trước năm 1945 dân tộc Việt Nam là dân tộc
mất nước vì đã bị thực dân Pháp đô hộ. Chỉ đến khi năm 1945, khi cách mạng
tháng 8 thành công thì lúc đó người Việt Nam, dân tộc Việt Nam mới có lại quốc
gia của chính mình, có lại đất nước của chính mình. Ngày 2 tháng 9 khi chủ tịch
Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên Ngôn Độc Lập trên quảng trường Ba Đình để làm gì, để
tuyên bố với thế giới rằng dân tộc Việt Nam đã có một đất nước của chính họ, đó
là nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và trong hiến pháp 1946 đã ghi rõ quốc gia Việt
Nam Dân Chủ Cộng Hòa là bao gồm tất cả lãnh thổ, lãnh hải, và hải đảo trong đó
bao gồm Hoàng Sa và Trường Sa. Như vậy đứng trên cơ sở pháp lý thì đây là cơ sở
pháp lý quan trọng nhất bao gồm đất nước của dân tộc Việt Nam là nước Việt Nam
Dân Chủ Cộng Hòa và quốc gia này đã bao gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa. Vì thế hiệp
định Gionevo là gì, là hiệp định ký kết cho quân Pháp sau khi thất bại tại Việt
Nam thì sẽ có 2 năm rút khỏi Việt Nam, Pháp sẽ rút quân từ phía miền Nam Việt
Nam, tức là miền Nam của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, chứ ko phải miền nam của
người Pháp, người Việt Nam cho Pháp mượn tạm chỗ để rút quân. Sau 2 năm thì Việt
Nam sẽ tổ chức tổng tuyển cử, việc tổng tuyển cử là để bầu ra nhà nước cho nước
Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa hợp pháp theo ý nguyện của nhân dân chứ không phải
thay đổi chế độ. Nhưng lợi dụng điều này, Mỹ đã nhảy vào miền Nam Việt Nam thành
lập chính thể khác đó là chính quyền tay sai Ngô Đình Diệm và thể chế Việt Nam
Cộng Hòa. Nói về hành động này của Mỹ là sao tức là xâm phạm một quốc gia có chủ
quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Mỹ đã chiếm miền Nam Việt Nam làm của Mỹ trong đó
bao gồm cả chiếm Hoàng Sa và Trường Sa và tạm thời giao lại cho chính quyền Việt
Nam Cộng Hòa. Điều này có nghĩa Mỹ cướp miền Nam, Hoàng Sa và Trường Sa của Việt
Nam Dân Chủ Cộng Hòa và giao nó lại cho bọn tay sai Việt Nam Cộng Hòa để thay Mỹ
quản lý. Tức Việt Nam Cộng Hòa chưa bao giờ có quyền sở hữu Hoàng Sa và Trường
Sa mà chỉ là kẻ quản lý thuê do Mỹ dựng lên để quản lý miền Nam, quản lý Hoàng
Sa và Trường Sa là những mảnh đất mà Mỹ đã cướp trắng trợn của Việt Nam Dân Chủ
Cộng Hòa. Vì vậy không cần phải công nhận chính thể Việt Nam Cộng Hòa thì Trường
Sa, Hoàng Sa và cả miền Nam vốn đang là của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa – quốc
gia hợp pháp, hợp hiến duy nhất của dân tộc Việt Nam. Việc ông ngang nhiên bảo
công nhận tính hợp pháp của Việt Nam Cộng Hòa để đấu tranh pháp lý đòi chủ quyền
Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam tức là ông đang công khai phỉ nhổ vào bản
Tuyên Ngôn Độc Lập của chủ tịch Hồ Chí Minh, phỉ nhổ vào hiến pháp 1946 và phỉ
nhổ vào tính hợp pháp, hợp hiến của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Hoàng Sa và Trường
Sa đã và luôn lãnh thổ của người dân Việt Nam, của quốc gia Việt Nam Dân Chủ Cộng
Hòa và bây giờ là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Không cần và không bao giờ
phải công nhận cái chính thể bán nước Việt Nam Cộng Hòa hợp pháp để công nhận
Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam. Việc phát biểu của ông nào là phải nhờ Mỹ
giúp đỡ rồi công nhận chính thể Việt Nam Cộng Hòa là những hành động không thể
chấp nhận được, như đã phân tích ở trên hành động của ông là phỉ nhổ, là bôi xấu
Tuyên Ngôn Độc Lập mà chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết, là bêu xấu tính hợp pháp và
hợp hiến của đất nước Việt Nam, là bôi nhọ hiến pháp 1946. Chúng tôi rất nhiều
người sinh sau đẻ muộn nhưng khi thông hiểu lịch sử đều hiểu rằng tầm quan trọng
của chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ, của Tuyên Ngôn Độc Lập và của Hiến Pháp 1946
thế nào. Ông Lê Văn Cương, nếu ông không chịu công khai xin lỗi về những phát
biểu của chính mình trên tờ báo phản động Thanh Niên thì sau này chúng tôi nghĩ
không cần phải gọi ông là thiếu tướng Lê Văn Cương nữa mà phải gọi là Lê Văn
Cương kẻ phản bội chủ tịch Hồ Chí Minh và quốc gia Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.
Thứ
2: chúng ta đều biết năm 1974, chính Mỹ đã lệnh cho Việt Nam Cộng Hòa bán lại
Hoàng Sa cho Trung Quốc, cái màn kịch đó đã được rất nhiều bọn báo chí mất dạy
Việt Nam viết lại như một cuộc chiến oai hùng theo cái hồi ký giả tạo của Hà
Văn Ngạc, trong khi hồi ký của Lê Văn Thự là sự thật thì chúng nó ko nói đến.
Câu hỏi đặt ra phải chăng báo chí Việt Nam không yêu nước mà chúng chỉ đang lợi
dụng tình hình biển đảo rối ren để lấy cớ khôi phục tính chính danh cho Việt
Nam Cộng Hòa, đưa những kẻ đã bán nước đứng lên thành anh hùng. Như đã từng
phân tích ở kỳ I, việc công nhận anh hùng của những lính ngụy đã chết trong hải
chiến Hoàng Sa là việc viết lại lịch sử, là đảo ngược luân lý đạo đức và nó có
hại rất nhiều, giới trẻ sau này sẽ nghĩ sao: chỉ cần có lợi, bán nước rồi sau
đó dựng vở kịch, viết cái hồi kỳ mất dạy là chúng nó sẽ được nhà nước công nhận
là anh hùng chăng. Việc thay đổi đạo đức nhân nghĩa thông qua xét lại lịch sử
không chỉ ảnh hưởng đến tư tưởng giới trẻ mà còn là hành động bêu xấu, sỉ nhục
những người chiến sĩ anh hùng đã ngã xuống vì độc lập tự do, vì thống nhất đất
nước của Việt Nam, đó không chỉ là sự sỉ nhục với 64 chiến sĩ đã hy sinh tại Gạc
Ma mà còn là sự sỉ nhục với tất cả những chiến sĩ bao gồm những người thuộc
Trung Đoàn thủ đô 1946, những người đã hi sinh tại chiến trường Điện Biên Phủ,
tại chiến trường miền Nam, tại Điện Biên Phủ trên không, đường 9 Nam Lào, nghĩa
trang Trường Sơn khi mà họ bị đặt phải đứng chung cùng bè lũ bán nước này. Còn
bao nhiêu anh hùng, thương binh liệt sĩ nữa, những người như anh hùng Phạm
Tuân, Lê Mã Lương, anh hùng La Văn Cầu, Tô Vĩnh Diện, Phan Đình Giót, Nguyễn Viết
Xuân … giờ đây sẽ phải đứng chung cùng bọn bán nước như Hà Văn Ngạc sao, vậy đó
là công bằng sao, là thiên lý sao, không đó là sự sỉ nhục với những đóng góp của
chính họ. Có thể nói ván bài Hoàng Sa và Trường Sa Kissinger đã xây dựng từ 40
năm trước khi mà bán Hoàng Sa cho Trung Quốc, bán Trường Sa cho Philippine để
làm gì, để gây nên những mâu thuẫn, tranh chấp hải đảo sau này của Việt Nam với
các nước láng giềng, để sau này Mỹ có cớ trở lại Đông Nam Á như những người
hùng. Những gì Mỹ làm đều là tính toán có lợi cho Mỹ hàng chục năm và Mỹ luôn đứng
ở giữa kích động Việt Nam với Trung Quốc giống như kích động chiến tranh vì đó
là kịch bản có lợi nhất cho Mỹ, dùng Việt Nam làm con tốt thí để kìm hãm sự
phát triển của Trung Quốc. Nhưng những gì Mỹ đã làm cùng với hệ thống tuyền
truyền của Mỹ và sự ngu dốt của báo chí Việt Nam đã và đang tiếp tay cho Mỹ giống
như những anh hùng giúp Việt Nam mà ko hiểu chính Mỹ tạo nên thế cờ này để Mỹ ở
giữa ngư ông hưởng lợi. Chính vì vậy Mỹ đã tính trước điều này 40 năm nay nên
không phải là không có cơ sở khi mà cựu tổng thống Mỹ Bill Clinton phát biểu Mỹ
đã thua tại Việt Nam nhưng Mỹ sẽ trở lại và Việt Nam sẽ đón chào Mỹ như những
anh hùng. Cũng thế sự ngu dốt của báo chí Việt Nam còn thể hiện ở việc, khi
chúng đăng những bài viết ca ngợi hải quân Việt Nam và hải quân Philippine hợp
tác với nhau trên Trường Sa. Xin thưa Trường Sa và Hoàng Sa đều là của Việt
Nam, vì vậy Philippine cũng giuống như Trung Quốc, cũng là kẻ đang cướp lãnh thổ
của Việt Nam, tại sao chỉ chống Trung Quốc mà ko chống Philippine, tại sao chỉ
đuổi Trung Quốc mà ko đuổi Philippine. Đều là phường ăn cướp như nhau thì đừng
nghĩ đến việc mượn 1 thằng ăn cướp để đuổi 1 thằng ăn cướp vì nếu có đuổi được
thì thằng kia sẽ lại quay ra cướp lại của chính mình. Ca ngợi Philippine chỉ
càng cho thấy sự ngu dốt của lũ báo chí, hay vì Philippine là đồng minh của Mỹ
nên ca ngợi thằng ăn cướp thành anh hùng, loạn hết rồi, vậy nên một số báo còn
đưa ra nhận định là phải liên kết với thằng ăn cướp để đuổi thằng ăn cướp, phải
mời Mỹ, mời Phil để chống Trung Quốc, nhưng chính những thằng đó cũng đang cưỡng
chiếm lãnh thổ Việt Nam, cũng đang ăn cướp đấy thôi và nó cũng đã từng đem quân
xâm lược Việt Nam giết dân Việt Nam. Cái mà báo chí Việt Nam ca ngợi cho thấy kế
sách của báo chí Việt Nam làm cho dân chúng là gì, bảo vệ độc lập chủ quyền bằng
cách đuổi sói cửa trước, rước hổ cửa sau.
Thứ
3: bọn báo chí ngày ngày ra rả ca ngợi rằng Việt Nam cần tảy chay Trung Quốc, cần
tự lực tự cường, chúng là loại ăn nỏ, rảnh rỗi, nên làm hại đất nước. Chúng cho
rằng Việt Nam sẵn sàng để chiến tranh với Trung Quốc nhưng chúng không biết rằng
khi đấu tranh về kinh tế thì thiệt hại đầu tiên là gì, như lần trước đã thấy đó
là công nhân mất việc do đất nước không ổn định, tình hình lúc nào cũng bị bọn
báo chí đẩy căng thẳng như sắp chiến tranh, doanh nghiệp thì gặp khó khăn trong
kinh doanh do không có nguồn nguyên liệu nhập khẩu để sản xuất. Nên nhớ Việt
Nam còn nghèo, còn khó khăn về kinh tế, muốn thoát khỏi lệ thuộc thì trước tiên
phái giúp cho doanh nghiệp phát triển, công nhân có việc làm, nhưng chúng lại
làm cái việc bóp chết doanh nghiệp, bóp nghẹt công nhân. Kế đó chúng làm cho
tình hình căng thẳng, làm cho nông dân khó xuất khẩu, làm cho họ phải nhìn
thành quả lao động của mình không xuất khẩu được, nhìn mồ hôi công sức đổ xuống
sông xuống biển cả rồi đây người nông dân Việt Nam sẽ sống ra sao. Còn nhớ cách
đây mấy năm, bọn báo chí đã giết nền kinh tế Việt Nam khi chúng ngày ngày ca ngợi
kinh tế tài chính kiểu Anh Mỹ mà ko xây dựng kinh tế sản xuất làm chậm lại tiến
trình công nghiệp hóa đất nước, làm cho năng suất lao động của Việt Nam khó mà
tăng cao, làm cho hàng hóa Việt Nam khó xuất khẩu, thì ngày nay, bọn báo chí bằng
sự thông minh của chúng đang tiếp tục bóp chết doanh nghiệp Việt, bóp chết công
nhân và nông dân bởi sự kích động chiến tranh của chúng. Một đất nước mà bát
cơm ta ăn là do nông dân làm ra, cái áo ta mặc là của công nhân làm ra, xuất khẩu
toàn nhờ vào nông sản và dệt may, kinh tế phát triển là do công nhân và nông
dân làm ra thì bọn báo chí đang bóp chết họ. Và nếu đất nước có xảy ra chiến
tranh thì loại báo chí đó cũng sẽ ở nhà, sẽ trốn nghĩa vụ, sẽ tiếp tục kích động,
còn đi đầu chiến tuyến sẽ lại là con em nông dân và công nhân. Vậy nền báo chí
này là nền báo chí cách mạng, là tiếng nói của giai cấp vô sản và nhân dân lao
động Việt Nam hay là nền báo chí tuyên truyền cho Mỹ, tuyên truyền để bóp chết
giai cấp vô sản và nhân dân lao động Việt Nam. Rất nhiều trí thức biết và họ đã
nói nhưng họ không thể nào nói lại được sự ngu dốt, hung hãn và đông đúc của một
bè lũ báo chí phản cách mạng và sự ngu dốt của bè lũ dư luận viên trên các mạng
xã hội đang ngày ngày kích động và bóp chết nhân dân Việt Nam. Nghĩ đến đây mà
tôi càng cảm thấy đau, thấy xót cho nhân dân lao động, giai cấp vô sản Việt Nam
khi có một nền báo chí thảm hải và bán nước như vậy.
Hà
Nội ngày 9 tháng 6 năm 2014
TTCS
(tiếng
nói của giai cấp vô sản và nhân dân lao động Việt Nam)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét